Bác ơi! Con mở ảnh Người

Rưng rưng trong dạ lệ thời tuôn rơi

"Miền Nam trong trái tim tôi"

Nghẹn ngào câu nói đọng lời xót xa

Khăn lau mắt ướt lệ nhòa

Khóc thương một nửa nước nhà lầm than

Bắc Nam chia cắt đôi đàng

Lòng đau dạ thắt chứa chan nỗi buồn

Câu hò bên bến Hiền Lương

Dặt dìu da diết trăng nghiêng bóng mờ

Dòng sông cách trở đôi bờ

Bên kia vĩ tuyến tím chờ đợi trông

Mịt mờ khói tỏa mênh mông

Núi non thăm thẳm trường sơn nghìn trùng

Miền Nam bất khuất kiên trung

Hiên ngang một dải thành đồng nước non

Mang hình bóng Bác trong tim

Bước vào trận đánh niềm tin vững bền

Chiến công hiển hách vang rền

Ngàn hoa tươi thắm dâng lên tặng Người

Sen hồng tỏa ngát hương tươi

Kính dâng con gởi đất trời Thủ Đô

Nơi mà Bác vẫn từng giờ

Trái tim thổn thức ước mơ hòa bình

Một lòng ghi nhớ đinh ninh

Nỗi đau da diết bóng hình Nước non

Bác nay về cõi Linh Thiêng

Giang tay ôm cả ba miền nước non

Bác ơi yên giấc say ngon

Ba Đình tỏa nắng cháu con quây quần

Hát vang khúc hát khải hoàn

"Ngày vui Đại Thắng"vẹn toàn núi sông

Giang sơn rợp bóng cờ Hồng

Bên hình ảnh Bác sáng trong rạng ngời

Rưng rưng Bác nở nụ cười

Khóc thương nhớ Bác một đời khôn nguôi.

Thơ: Nguyễn Thị Tính