Đất nơi ấy hai mươi tám con người đang ở
Sống cùng nhau, gánh vác bao công trình
Đêm nay tôi nhớ câu chuyện còn dang dở
Gia đình nhỏ đã dựng xây biết bao nghĩa tình
Lúc thức dậy gọi anh em cùng dậy
Người thì nghe, người thì nướng vài giờ
Nhưng cứ réo đên khi nào thức hết
Cùng nhảy nhót, sao ai dám hững hờ
Lúc ăn uống, anh em ta như hạm đội
Làm lễ trước cũng hùng hồn dữ dội
Cùng sẻ chia, cùng dành giựt từng chút một
Cùng đãi khách, biến mình thành người tốt Biểu tượng cảm xúc smile
Lúc công tác, anh em ta như dũng sĩ
Có người siêng, có người mới nên
Không ngại khó, cùng nhau ta tiến tới
Để lại nhiều công trình và kỷ niệm khó quên
Lúc vui chơi, lúc la hét chẳng màng
Trò bá đạo, bao nhiêu lôi ra hết
Có như thế, anh em ta mới gần nhau
Càng thân thiết, càng gắn bó dài lâu
Lúc tựa ghế lặng nhìn anh em ta ngủ
Muốn chợp mắt nhưng vẫn cười lặng lẽ
Nhắc bấm phôn, ngủ sớm thế mà chẳng nghe
Đành tịch thu, ngủ cuối thế là xong!
Trọn mười ngày, không còn như cảnh cũ
Chẳng dậy sớm, chẳng thể dục hát hò
Chẳng làm lễ, chỉ ngồi ăn một mình
Chẳng nhắc ai ngủ, chẳng thèm ngủ sớm hơn
Nhớ anh em ta đó, nhớ từng người một
Mỗi người tính cách, nhưng chúng ta hoà hợp
Những ngày hè xanh, chúng ta có một gia đình
Cùng nhau giữ - Nhị Bình, chúng ta nhé!
Nhị Bình - Những ngày hè xanh